Một Phút Cho Việt Nam! (Châu ĐứcQuốc)
* Châu ĐứcQuốc
Dẫn nhập: Để tránh ngộ nhận, người viết xin thưa trước là tất cả mọi chuyện từ phổ nhạc, viết bài, làm youtube đều do sự "xí xọn" của riêng tôi mà thành hình. Tôi chẳng phải là ca-nhạc-đàn sĩ và nhạc chỉ là hobby, soạn nhạc để giải trí vào tuổi xế chiều cũng như thực hiện ý nguyện trước khi tôi quyết định tự học mò nhạc hàm thụ với mục đích muốn sử dụng nhạc (nếu học được) khi sự đi lại để tham dự đó đây bị hạn chế không còn được như lúc trẻ vì sức yếu, như là một phương thức góp lửa đấu tranh khi "biến" những vần thơ ý nghĩa có nội dung hàm chứa đấu tranh tính cho một Việt Nam Tự Do và Dân Chủ thành nhạc. Chắc chắn sơ sót khó tránh khỏi và trong trường hợp diễn đạt tư tưởng nếu vô tình phật ý ai thì mong quý vị lượng thứ cho.
Ngoài ra, - thà mất lòng trước được lòng sau-, người viết sẵn sàng đón nhận những ý kiến xây dựng của các vị thức giả dựa trên tinh thần học hỏi và cầu tiến NHƯNG vì thời gian eo hẹp có nhiều việc hữu ích hơn để làm nên sẽ KHÔNG tranh cãi với những ai (giấu mặt, chưa rõ khả năng, điạ vị, kiến thức thật của họ thế nào?) "chuyên chê bai, chỉ trích" với lời lẽ và văn phong khiếm nhã thiếu cơ sở. Mong hoan hỷ. Trân trọng (CĐQ).
*
Nhiều khi rảnh và có hứng tôi thường hay xí xọn. Không chỉ "xí xọn" thôi như một cô em quen trên Facebook đánh giá rằng tôi có (tí xíu) nghệ sĩ tính nhưng dù chỉ là thư sinh trói gà không chặt đôi khi tôi cũng rất lựu đạn, kiểu điếc chẳng sợ súng thực hiện điều mình thích, đơn cử là làm pps hay youtube … để giải trí.
Kể từ khi học mò hàm thụ được chút nhạc lý thì tôi lại càng xí xọn hơn. Thỉnh thoảng thấy bài thơ nào trên Net hợp với "tâm trạng của 01 người sống tha hương như mình" thì chộp ngay và soạn thành nhạc vì cá nhân tôi muốn dùng văn và lời thơ như là một phương tiện giản dị hầu góp lửa, chuyển lửa đến đồng hương ở hải ngoại và quốc nội đóng góp sức mọn của chính mình vào công cuộc đấu tranh chung đòi Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền cho dân tộc Việt Nam (VN) và đất nước VN sớm có một đời sống thịnh vượng, an lành đầy đủ quyền làm người như các quốc gia Âu Mỹ, Úc, Âu Châu nói chung và Đức là nơi tôi đã chọn làm quê hương thứ hai của mình sau 30.4.1975, nói riêng.
Khoảng cuối năm 2018, tình cờ thấy bài thơ ghi tháng Tư năm 2018 của một phụ nữ chưa hề quen biết, chưa lần gặp gỡ trò chuyện ngoài đời mang tên Hoàng Lan phổ biến trên Facebook vì tò mò tôi ghé đọc. Thấy nội dung lạ, ý nghĩa nên tôi âm thầm lấy xuống, cất đó và vài tuần sau thử soạn tài tử thành nhạc nhưng rồi lưu giữ trong computer. Hơn sáu tháng sau, nhân vì bị đau chân đi đứng khó khăn trong khi mình thích hoạt động nên "để bớt bực mình" lôi nó ra thử hòa âm và hát (đúng ra phải nói là "hét" vì thú thật tôi có học thanh nhạc với thầy bao giờ!). Nếu làm chuyện gì bằng nghề tay trái (hobby) thì cố gắng làm tới nơi tới chốn cho bằng được nhưng … chuyện "đờn, hét" thì (xin lỗi) tôi lười lắm bởi lý do "chẳng đặng đừng, phải làm bất đắc dĩ nên khi "hét" xong được 1 lần là mừng húm, khóa sổ lại ngay.
Tác giả bài thơ "Chỉ Một Phút Thôi" mà tôi mạn phép dựa theo nội dung đã sửa tên thành "Một Phút Cho Việt Nam" (mong tác giả hoan hỷ) đã mượn lời thơ khá rõ ràng để diễn đạt "tâm nguyện" của tác giả và có thể cũng là của nhiều đồng hương cùng tâm trạng. Tôi mạo muội thử "mổ xẻ nhanh" bài thơ theo ý riêng mà tác giả hầu như không hay biết gì cả về những gì tôi thực hiện để giới thiệu đến quý độc giả trước khi mời xem youtube dưới đây.
Có lẽ tác giả muốn nhắc nhở người đọc chỉ cần dành một phút thôi để nhớ đến Người Lính Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) nên mở đầu bài thơ :
Chỉ cần một phút thôi, Nén nhang lòng xin gởi,
Chiếc nón sắt trên đồi, Tấm thẻ bài thả trôi
Cần thêm 1 phút nữa để buồn cho Quê hương đã mất từ cuối tháng Tư 1975:
Chỉ cần một phút thôi, Giọt nước mắt ngậm ngùi,
Nước Việt buồn Mẹ ơi !, Quê hương con mất rồi
Để rồi tác gỉả lên tiếng kêu gọi chúng ta hãy can đảm, mạnh dạn đứng lên tranh đấu cho một Quê hương Việt Nam sớm khỏi ách ngục tù, áp bức, như sau:
Đứng dậy thôi bạn ơi !, Khí tiết của một thời
Cờ Vàng từ bao đời, dựng lại Việt Nam tôi
Tác giả còn đi xa hơn, không ép buộc ai cả mà đề nghị chúng ta nhìn về quê Mẹ bên kia đại dương, hãy so sánh VN hiện tại với quá khứ để từ đó vững niềm tin đứng dậy đấu tranh cho một Việt Nam Tự Do, Dân Chủ, hết tù đày không còn cộng sản.
Đứng lên vì tương lai, Việt Nam của ngày mai
Không tù tội lưu đày, Không Cộng Nô bọn bay
Nữ tác giả nhìn / nhận ra điều mà người viết nghĩ rằng những ai đã và đang ở trong lứa tuổi xề chiều đều phải nghĩ đến là con đường đấu tranh đầy chông gai cần những người "kế nghiệp" và thành phần này không ai khác hơn là "thế hệ trẻ":
Chỉ cần một phút thôi, Thế hệ trẻ trỗi dậy
Nắm tay cùng dựng xây, Khối hậu duệ nơi này
Ước nguyện của tác giả vốn là một phụ nữ và chắc cũng là mong ước của những người Việt tị nạn (NVTN) chân chính, đang sống lưu vong vì không chấp nhận cộng sản đã diễn tả rõ nỗi lòng của mình. Với biểu tượng "Lá Cờ Vàng" từ cái nhìn của người Việt tị nạn hiện đang sống ở hải ngoại đấu tranh cho dất nước Việt Nam chúng ta được sáng lạng để ít ra cũng có được đời sống an bình giống như thời Việt Nam Cộng Hòa trước đây, qua những lời thơ mà tôi nghĩ NVTN chúng ta cũng nên suy ngẫm vì … cái ngày huy hoàng đó sẽ KHÔNG bao giờ có được NẾU chúng ta thờ ơ với vận mệnh đất nước:
Chỉ cần một phút thôi, Cờ Vàng ta tiến tới
Giành lại Việt Nam tôi, Một Việt Nam rạng ngời !
Vâng, từ sau 1975, trong các sinh hoạt của NVTN ở hải ngoại chúng tôi/ tôi thường có Một Phút Mặc Niệm sau nghi thức chào cờ và hát Quốc Ca VNCH để tưởng nhớ đến các anh hùng Vị Quốc Vong Thân, những Quân-Cán-Chính VNCH bị chết trong các trại cải tạo của cộng sản cũng như cầu nguyện cho vong linh đồng hương thiếu may mắn bỏ mạng trên con đường đi tìm Tự Do sau cuộc "đổi đời nghiệt ngã" vào năm 1975. Có thể nói Người Việt Tị Nạn ngoài công sức đã bỏ ra, không chỉ một phút thôi mà phải nói là rất nhiều phút, vài giờ, miệt mài nhiều ngày, tháng, năm từ sau tháng Tư 1975 mỗi khi có cơ hội cho đến nay không ngừng qua hành động cụ thể, chẳng đao to búa lớn "chống cộng trên bàn phím" nhưng đã thật sự nhập cuộc, xuôi ngược đó đây đồng hành với những người chung lý tưởng tố cáo cộng sản Việt Nam (VN) chà đạp nhân quyền trước cộng đồng thế giới tranh đấu cho một VN có đầy đủ Tự Do, Dân Chủ và Nhân Quyền. Người Việt hải ngoại cũng biết rằng quyết định thành công chỉ có được khi "chính người dân tại quốc nội" nổi dậy chống lại chế độ NẾU tự thấy chính đương sự bị đàn áp, đời sống thiếu tự do tín ngưỡng, thiếu nhân quyền … nên phân biệt rất rõ ràng:" Tiền Tuyến" là quốc nội và "Hậu Phương" là hải ngoại. Đi từ căn bản này, theo ý tôi thì hải ngoại chỉ đóng vai trò phụ là vận động thế giới hỗ trợ cho quốc nội. Dựa trên tinh thần này và vì hình ảnh thay cho vạn lời nói nên người viết cũng là người soạn nhạc thực hiện Video Clip với hình ảnh của những cuộc biểu tình ở hải ngoại như Mỹ, Úc, Canada, Pháp, Đức, Đan Mạch, Thụy Sĩ sưu tầm trên internet hoặc tự chụp và minh hoạ … mục đích ủng hộ tinh thần phong trào đấu tranh cho Tự Do, Dân Chủ ở VN.
Trân trọng giới thiệu Video tự biên tự diễn dài 6 phút 12 giây theo đường Link:
https://youtu.be/QbGeXrT-ML8
1 PHÚT CHO VIỆT NAM
Thơ: Hoàng Lan
Nhạc: ChâuĐứcQuốc
Hình ảnh: internet + tự chụp và minh hoạ
Thực hiện Video: ChâuĐứcQuốc
Châu hòa âm và hát nhanh (Hát hay không bằng hay hát)
* © Châu ĐứcQuốc – (Nam Đức, tối 14.07.2019)
1 PHÚT CHO VIỆT NAM