Nhà thơ Nguyên Thạch: THỨC DẬY ĐI THÔI!
Ngô Quốc Sĩ
Thái độ an thân của một số người Việt trước hiện tình bi đát của đất nước đang làm cho những ai còn tha thiết với tố quốc phải quan tâm và buồn tủi. Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt đã coi đó là “nỗi chết trong tâm hồn”. Nhà văn Võ Thị Hảo gọi đó là “vô cảm” và cô giáo Lam gọi là “vô tâm”. CònThùy Dung-cô bé bánh mì lại thấy đó là “giấc ngủ mê” trên niềm đau dân tộc! Mới đây, nhà thơ Nguyên Thạch vừa cho phổ biến bài thơ “Thức dậy đi em” để đánh thức dân Việt khỏi cơn mê, đã được người Việt khắp nơi nhiệt liệt hưởng ứng.
Vào thơ, Nguyên Thạch đã thổ lộ nỗi đau xót trước thái độ thờ ơ, sống chết mặc bay của một số người Việt, sợ liên lụy nên cứ ù lì bất động trước cảnh nước mất nhà tan:
Nên cứ thế mà ù lì theo ngày tháng…
Nước non này
Dân tộc này
Ai buôn
Ai bán
mặc ai!!!
Theo Nguyên Thạch, thái độ quay lưng nhắm mắt trước đại họa mất nước là trọng tội đối với tổ tiên, nên ông đã muốn gióng lên tiếng chuông đánh thức tất cả những ai còn mê ngủ hãy tỉnh dậy, góp tim óc cứu nguy tổ quốc.
Trước tiên là tiếng chuông đánh thức em, là giới trẻ Việt Nam. Đừng ngủ nữa hỡi con cháu của Thiên Vương Phù Đổng. Là tương lai của tổ quốc, giới trẻ hãy thức dậy mà nhìn bọn thái thú nhẫn tâm xé nát thi thể mẹ Việt Nam làm mồi cho cầm thú, lại còn cướp đất cướp nhà, cướp cả lẽ sống của đàn con mẹ :
Thức dậy đi em
Sao ngủ vùi lâu vậy?
Biển Đông kia, giặc đã cướp lấy Hoàng Trường Sa...
Thức dậy đi em
Bọn tham quan đã thâu đất, lấy nhà
Đừng để mẹ ôm ngoại già than khóc.
Nhất là em phải thức dậy để cảm nhận thân phận nô lệ của dân Việt khi miền Nam bị bức tử, cánh cửa tự do khép lại và quê hương chìm xuống vực thẳm đọa đày:
Thức dậy đi em
Dân chúng mình đã bị hóa thân nô bộc
Cho lũ phản bội Quê Hương, tâng bốc ngoại xâm
Hãy mau thức dậy đi em, đời chúng ta nay đã bị giam cầm
Kể từ dạo ấy, 30 tháng Tư 75 nô cộng.
Từ dạo ấy, thân phận dân Việt trở thành qúa nhỏ bé thua cả cái móng tay như lời cô giáo Lam, hay thấp hèn như giun dế trước bạo lực cường quyền:
Thức dậy đi và nghe anh kể
Chúng ta giờ đây phận giun dế thấp hèn
Đảng đã biến chúng ta thành khối dân đen
Để cho chúng dễ chèn dễ trị.
Dân tộc giờ đây?
Hàng hàng lớp lớp đã bị giam cầm
Để làm nô bộc cho giặc ngoại xâm tặc Hán.
Mau thức dậy em ơi cùng anh em bè bạn
Mau vươn vai súng đạn lên đường
Đừng ngủ vùi trên thống khổ của dân tộc của Quê Hương
Hãy thức dậy và can trường chiến đấu.
Đánh thức em, tuổi trẻ Việt Nam. Nguyên Thạch còn muốn đánh thức anh, những chàng trai con cháu Hùng Vương, đánh thức chị, hậu duệ Triệu Trưng, hãy mau chỗi dậy mở lối cho dân Việt thoát cảnh đọa đày:
Thức dậy đi anh, cùng anh em đồng đội
Cùng toàn dân mở lối thoát đọa đày
Trùng điệp đau thương khắp chốn bủa vây
Vận mệnh đất nước?
Trong tay anh, tay chị.
Đại họa Bắc thuộc đã gần kề. Lũ Việt gian đang dâng hiến tổ quốc cho ngoại tặc, nên các anh chị phải mở mắt nhìn thẳng vào mặt lũ Việt gian mà phỉ nhổ:
"Mật Nghị Thành Đô", đảng đã đồng lòng
Đẩy dân tộc vào cùm gông nô lệ.
Lẽ nào cúi mặt chịu qui hàng đồ tể?
Há sinh ra làm giun dế phận hèn?
Lẽ nào mò mẫm mãi trong tăm tối đêm đen?
Kiếp trâu ngựa...dần quen cuộc sống!.
Phải thức dậy để đưa dân Việt khỏi kiếp sống trâu ngựa, thoát kiếp giun dế trong đêm dài lịch sử, quan trọng hơn nữa là để gìn giữ quê hương, mở đường dân chủ:
Hãy thức dậy để giữ gìn non sông biển cả
Thức dậy đi và vội vã tiến lên đường
Góp bàn tay để gìn giữ Quê Hương
Dựng nước Việt trên con đường Dân Chủ.
Đánh thức em. Đánh thức anh. Đánh thức chị. Đánh thức toàn dân. Nguyên Thạch đã cảm thấy thật sự tin tưởng và phấn khởi, gióng lên hồi chuông kêu gọi dân Việt đứng lên viết trang sử mới:
Dân Tộc ơi
Nếu có còn chút lòng thương tiếc
Hãy mau vùng lên tiêu diệt cộng nô
Hãy mau xóa tan huyền thoại "Bác Hồ"
Một tên gián điệp đã bán trọn cơ đồ Tổ Quốc.
4.000 năm tổ tiên dựng nước
Noi gương tiền nhân, vững bước tiến lên
Nợ non sông, nghĩa nước đáp đền
Và chấp nhận lằn tên mũi đạn.
Vững bước tiến lên. Nếu hỏi tiến về đâu, thì xin thưa tiến về Thăng Long, vào tận sào huyệt của bọn đao phủ đang sống phè phỡn trên ngai vàng xây bằng máu và nước mắt dân lành:
Tiến về Thăng Long, ta tiến về Hà Nội
Quét sạch bọn tham ô, bọn phản bội quê hương
Tiến về Thủ đô, ta chiếm các nẻo đường
Hài tội quân bán nước một phường giặc nội.
Rồi từ Hà Nội, dân Việt tiếp tục tiến về Sài Gòn và các thành phố miền Nam để quét sạch bóng thù:
Tiến về Sài Gòn ta tiến về các thành phố
Đà Nẵng, Huế, Nha Trang, Tây Đô ta thách đố bạo quyền
Đồ tể cường hào theo ác đảng cuồng điên
Quân bán nước phản Tổ Tiên nòi giống.
Bàn chân dân Việt sẽ dẫm nát cộng thù tại Hà Nội, quét sạch qủy đỏ tại Sài Gòn và trên mọi nẻo đường đất nước. Thế là mật ước Thành Đô bị xé nát. Công Hàm Phạm Văn Đồng cũng như Hiệp Định Lê Khả Phiêu bị phế bỏ. Dự Luật Đặc Khu Kinh Tế và An Ninh Mạng dù được thông qua cũng trở thành vô hiệu. Dân Việt đã tỉnh dậy, đã quyết chiến và quyết thắng, siết chặt tay nhau ca bài “Việt Nam Minh Châu Trời Đông..”