Matt Mahan

ads header

Breaking News

VTV XỬ ÁN PHAN ANH (Bài 4): Đại tá Hồng Thanh Quang

Ảnh Hồng Thanh Quang cắt từ clip. 
VTV XỬ ÁN PHAN ANH (Bài 4): Đại tá an ninh kiêm nhà thơ Hồng Thanh Quang

Hồng Thanh Quang được chủ tọa Tạ Bích Loan giới thiệu là Tổng biên tập Báo Đại đoàn kết, đại tá an ninh, kiêm nhà thơ, facebooker nổi tiếng.

Hồng Thanh Quang xuất hiện từ phút 6:54 của chương trình, sau khi Phan Anh bị đấu tố dồn dập bởi 2 chủ tọa Tạ Bích Loan và Phạm Mạnh Hà. Câu hỏi được xoáy đi xoáy lại, Phan Anh chia sẻ clip cá chết của VTC để làm gì và có lợi cho ai?

“Động cơ” và “lợi ích” được truy vấn đến cùng suốt buổi hỏi cung nhằm cạy miệng Phan Anh phải nói ra. Nếu quy chiếu với cách hỏi cung của công an, thì đó chính là cách tạo thế buộc đối tượng phải nhận tội để ghi vào hồ sơ.

Sau hơn 5 phút giằng co, Phan Anh vẫn không nói ra theo ý đồ của kẻ đạo diễn, mặc dù bồi thẩm viên, chuyên gia tâm lí hành vi Phạm Mạnh Hà đã mớm cung, rằng đó “động cơ quyền lực”. Nếu Phan Anh nhận ngay động cơ này thì có lẽ không cần triệu đến Hồng Thanh Quang. Bởi chỉ cần thú nhận “động cơ quyền lực” là người ta có thể suy diễn, quy chụp rằng Phan Anh đã lợi dụng ảnh hưởng của mình để kích động, xúi giục dân chúng làm loạn. Không chừng những vụ biểu tình vừa rồi có Phan Anh đứng đằng sau?

Chưa nói, nếu truy vấn được cái gọi là “lợi ích cho ai”, “vì ai” mà Tạ Bích Loan thay mặt cả nhóm nhắc đi nhắc lại trong clip, thì Phan Anh chỉ có thể bị… nhập kho! Ý đồ của họ đơn giản là, nếu không vì lợi ích cá nhân hay cộng đồng thì là vì lợi ích của một tổ chức nào đó, Việt Tân chẳng hạn. Đây là thủ thuật kinh điển để kết tội “thù địch”, “phản động”.

Sự cứng đầu cứng cổ của Phan Anh đang cần bàn tay sắt để trấn áp. Đó là lí do Hồng Thanh Quang xuất hiện trong kế hoạch đã trù tính trước. Nếu tôi nói không sai thì người ta đang chủ mưu không mớm cung được thì ép cung, bức cung.

Cách vung tay, gằn giọng, hầm hè với gương mặt biểu lộ đầy chất hình sự của ông đại tá an ninh thể hiện rõ chủ mưu ấy.

Đó là lí do cộng đồng mạng tỏ ra bức xúc với VTV và những người làm chương trình thì ít mà bức xúc, thậm chí căm ghét, phẫn nộ với Hồng Thanh Quang thì nhiều. Tôi phải gỡ rất nhiều những comment mạt sát ông ấy ngay trên trang của tôi để giải tỏa sự kích động không đáng có.

Có thể nhiều người thành kiến với công an, cho nên nhân vụ này bộc lộ sự căm ghét, phẫn nộ ra mặt đối với ông đại tá an ninh nằm vùng trong làng báo.

Riêng tôi, thưa ông Hồng Thanh Quang, không có lí do gì để thành kiến với công an, vì nhà Chu tôi cũng có vài người trong ngành, chưa kể vài chục bạn bè thân thiết làm công an, cũng cỡ hàm thượng tá, đại tá như ông. Cho nên, ông an tâm, tôi sẽ bình luận khách quan, từ ngữ trung tính đúng nghĩa, dựa trên hành vi của ông trên sàn diễn đấu tố có một không hai này.

Khi Phan Anh nói rõ động cơ của mình là cần sự dũng cảm lên tiếng, sự chia sẻ vì cộng đồng thì ông chụp ngay cái mũ “ngụy biện”, tức dối trá, quanh co, chối tội. Ông áp đặt một cách hàm hồ mà không chỉ ra người ta đã ngụy biện ở chỗ nào. Thái độ ấy chỉ có thể là sự lạm dụng quyền lực để trấn áp kẻ yếu hơn mình.

Chân tướng của một đại tá an ninh võ biền, sát thủ thể hiện ngay từ đầu, mặc dù sau đó, ông cố gắng đeo vào cái mặt nạ nhà thơ cho nhã nhặn. Ông dẫn thơ Xuân Diệu: “Người ta khổ vì yêu không phải chỗ…”. Ít ai hiểu ông dẫn mấy câu thơ tình này ra để làm gì. Chẳng nhẽ tình yêu đày đọa, trái ngang của ông hoàng thơ tình kia lại có liên quan đến Phan Anh khi chia sẻ clip cá chết. Tôi phải vận hết nội lực của trí tuệ mới tạm hiểu ông muốn nói gì. Phải chăng dọa nạt không được thì ông dùng thơ dụ ngọt Phan Anh hãy đặt tình yêu cho đúng chỗ, tình yêu với kẻ đang tâm phá hoại môi trường để có được sự đền đáp xứng đáng chứ đặt tình yêu vào đám đông “bầy đàn” như động vật trên mạng thì được tích sự gì?

Thì ra sự “lương thiện hay cả tin” mà ông thuyết giảng huyên thuyên sau đó nằm trong thứ “tình yêu” này. Ông khen Phan Anh lương thiện cả tin nhưng thực chất là chê Phan Anh thiếu khôn ngoan, không vì kẻ có quyền lực mà vì đám đông “bầy đàn”. Thảo nào, trong lúc biển chết, cá chết, ngư dân điêu đứng mà Báo Đại đoàn kết của ông không đưa tin, kể cả tư cách một Facebooker nổi tiếng như ông mà trên tường nhà ông chỉ có thơ tình để ru ngủ các fan đang thèm ngủ.

Lâu nay tôi tưởng thơ thì phải lấy lòng nhân làm đầu, tình cảm phải trong sáng vô tư chứ không nghĩ nó lại thực dụng đến vậy. Tôi hứa với ông sẽ thay đổi lí luận về thơ, rằng, nhà thơ phải là kẻ biết cách làm thơ có thưởng, không được thưởng quyền chức, tiền Việt thì cũng được thưởng đô la, nhân dân tệ cho nó hiện đại.

Ông luận về Facebook, về việc người ta chia sẻ những thông tin tiêu cực rằng, những thông tin ấy “làm cho cái ác sinh sôi, chưa bao giờ cái ác được ve vuốt, nịnh bợ, xoa dịu như vậy!” Không biết ông dựa vào đâu mà phán xét như vậy? Trang nào, ở đâu người ta chia sẻ thông tin tiêu cực mà cái ác sinh sôi và được vuốt ve, nịnh bợ, xoa dịu? Tôi thì thấy hoàn toàn ngược lại. Những trang chia sẻ những thông tin tiêu cực luôn làm cho cộng đồng căm ghét, phẫn nộ với cái ác. Khi người ta biết căm ghét phẫn nộ với cái ác ắt người ta lương thiện. Còn những trang chỉ có thơ văn ngợi ca ru ngủ, cái ác mới thực sự được ve vuốt, nịnh bợ, ông Hồng Thanh Quang ạ!

Bây giờ ông thử đưa công khai lên Báo Đại đoàn kết của ông hay trang FB của ông về một ông quan tham nhũng nào đó, xem thử cộng đồng có ve vuốt, nịnh bợ như ông nghĩ không? Ông tưởng dân Việt ai cũng như các ông hay sao?

Đoạn kết của clip, thông điệp ông đưa ra, chắc chắn là cho Phan Anh, rằng phải chịu trách nhiệm với hành vi của mình, rằng “đã có lỗi thì phải biết hối lỗi”. Ông không nói lỗi với ai. Nhưng tôi hiểu, trong suy nghĩ của ông, Phan Anh có lỗi với những người bảo kê cho kẻ tàn phá môi trường gieo rắc chết chóc cho đồng loại. Trong trái tim của ông không có dân chúng trong đó nên mới có suy nghĩ bệnh hoạn như vậy!

Chuyện cá chết, môi trường ô nhiểm ảnh hưởng nghiêm trọng đến đời sống của tất cả mọi người, trong đó có cả gia đình của các ông bà, mà các ông bà lên diễn đàn tuyên bố không phải việc của một MC như Phan Anh hay những người đã chia sẻ thông tin, thì tôi không thể hiểu nổi trái tim của các người làm bằng gì?

Thân làm Tổng biên tập một tờ báo mang danh Đại đoàn kết mà suy nghĩ nói năng như ông, tôi tin chỉ có thể gây chia rẽ, mất đoàn kết!

Điều tôi viết về Hồng Thanh Quang hôm nay không chỉ dành cho riêng ông. Những người cùng bè với ông: Nguyễn Thái Sơn, Hoàng Minh Trí nhấn đi nhấn lại tác hại của thông tin tiêu cực đã gây ảnh hưởng xấu đến cộng đồng chắc chắn có cùng bản chất như ông. Các ông khoe biết làm thơ, chẳng nhẽ các ông không biết, các áng văn chương kiệt tác xưa nay đều không phải là thứ văn chương ru ngủ mà toàn phản ánh dữ dội những tiêu cực trong đó. Hay các ông muốn kết án luôn những đại văn hào như Balzac, Dostoevski, Đỗ Phủ, Lỗ Tấn, Nguyễn Du, Nam Cao, Vũ Trọng Phụng… vì họ toàn đưa thông tin tiêu cực vào trang văn nên đã gây ảnh hưởng xấu đến cộng đồng, “gieo rắc vào đầu người đọc sự sợ hãi, hoang mang”, như anh Cu Trí nhấn mạnh khi khoe khoang những bài thơ ru ngủ trên FB của mình!

Tôi thì tin chắc, những trang văn chứa nhiều thông tin tiêu cực sẽ góp phần tiêu diệt tiêu cực, tiêu diệt cái ác. Ai mang trong mình cái ác đều sợ hãi nên lúc nào cũng ám thị “thù địch” và tìm cách trấn áp.

Nói đến đây, tôi buộc phải quay lại chuyện ông bình luận về một người phụ nữ đi biểu tình vì môi trường bị đánh dã man. Trong bình luận ấy, ông có một câu “tất nhiên”, rất đạo đức quân tử: “tôi luôn cho rằng, không nên đánh người phụ nữ dù chỉ bằng một cành hoa hồng”. Nhưng cũng trong lời bình ấy ông lại ra cú đánh bằng roi cặc ngựa của một kẻ có thừa “động cơ quyền lực” vào người phụ nữ mà ông cho là Xúy Vân giả dại kia. Ông cởi quần người ta để lôi cả đời tư ra mạt sát, rằng “người đàn bà đã từng đem con do “ăn ốc” với người đàn ông này ra vu vạ bắt người đàn ông khác “đổ vỏ” làm bố thì có thể tạo dựng nên nhiều lí do vu vạ xã hội”. Ông làm nhà thơ, nhà báo mà sao biết tỏng chuyện “ăn ốc đổ vỏ” của người ta, trừ phi ông là mật vụ trá hình. Tôi nghĩ nếu chị ấy có là đảng viên Việt Tân cũng không nên có cách đối xử mạt sát, hạ nhục như vậy, nếu chúng ta vẫn nhân danh đạo đức, văn minh.

Kết thúc bài này, tôi tặng ông chuyện thật của nhà tôi. Nhà tôi có ông anh họ cũng đại tá an ninh như ông. Thỉnh thoảng giỗ tết anh em gặp nhau, anh ấy cũng làm thơ đọc thơ cho mọi người nghe. Tôi nói, anh làm công an thì lo làm công an cho tốt. Nhớ câu quyền lực là chỉ để phục vụ, không phải để trấn áp. Làm công an mà biết làm thơ thì nguy. Anh ấy trố mắt hỏi vì sao? Tôi nói, cái giống thơ ca ấy, nếu nó không làm cho anh trở nên mềm yếu thì cũng biến anh thành kẻ đạo đức giả! Bởi vì thơ sẽ thành vỏ bọc che chắn ngụy trang cho cái ác! Từ đó anh ấy tuyệt không làm thơ nữa mà lo tròn phận sự của mình!

Hy vọng quý ông bà có tên trong loạt bài này đọc xong không tỏ ra thù địch mà phục thiện, quay đầu về với nhân dân.

------------

VIDEO: VTV XỬ ÁN PHAN ANH


Đón đọc bài tiếp: VTV sử dụng Tâm lí học hành vi hay thí nghiệm của Pavlov đối với dân.

P/s: Các bạn bình luận tử tế để thu phục nhân tâm. Tránh dùng từ ngữ chỉ chỗ kín hay con vật ra mạt sát người ta. Cám ơn!

Nguồn: https://www.facebook.com/Chumonglong/posts/1323176111029962