Matt Mahan

ads header

Breaking News

GS Ngô Đức Diễm: Con đường dân chủ của Đỗ thông Minh

Học giả Đỗ Thông Minh tại bàn triển lãm thư họa của ông trong ngày "Đỗ Thông Minh: Hành trình 45 năm hoạt động" 19/10/2015 tại Thư viện Seven Trees San Jose. (hình Mỹ Lợi)
Con đường dân chủ của Đỗ thông Minh
Ngô Quốc Sĩ

Ý niệm dân chủ khởi phát từ Đông phuơng với Lương Khải Siêu, Tôn Dật Tiên, phương Tây với Voltaire, Montesquieu, Rousseau, đã làm thay đổi bộ mặt thế giới . Riêng tại Viêt Nam, hạt giống dân chủ cũng đã đuợc Phan Bội Châu, Phan Chu Trinh và Lý Đông A gieo xuống, nẩy mầm, nhưng đã bị bóp chết bởi tập đoàn lãnh đạo công sản độc tài toàn trị. Từ khởi điểm, con đường dân chủ đã trải dài qua giòng sinh mệnh nghiệt ngã được mô tả là “tuôn tràn trên lửa máu”, đã đuợc những con tim Việt Nam ghi lại, trong đó có một học giả trung niên là Đỗ Thông Minh, với trường thiên khảo luận mang tên “Con Đường Dân Chủ”.

Gọi là trường thiên khảo luận, bởi lẽ 14 cuốn sách tổng cộng 7444 trang, có chứa dựng những tư duy triết lý, những tài liệu lịch sử, những lời chứng tội ác và niên biểu đấu tranh, cũng như những biện thuyết chính trị với những nhận định thật sâu sắc..

Bộ sách 14 cuốn "Con Đường Dân Chủ" tác giả Đỗ Thông Minh. (hình Mỹ Lợi)
Xét về nội dung, trường thiên khảo luận này được ví như một “thư viện dân chủ”, mở ra với quy luật đấu tranh, trải rộng tới mọi ngỏ ngách đấu tranh cách mạng của thế giới trong giòng lịch sử, đặc biệt là công cuộc đấu tranh giải thể chế độ cộng sản của dân tộc Việt Nam trong hơn nửa thế kỷ qua, rồi khép lại với nhận định của các bậc thức giả về Đỗ Thông Minh tiêu biểu như Nguyễn Thanh Giang từ Việt Nam ca tụng trí tuệ và nhiệt huyết của tác giả “Tôi không ngờ anh đã biên khảo vả tổ chức xuất bản đuợc một khối lượng sách có thể xem là đồ sộ đến vậy. Điều này không chỉ biểu hiện trí tuệ mà còn nhiều nhiệt huyết đang nể trọng.”

Mở đầu thiên khảo luận Con Đường Dân Chủ với quy luật đấu tranh, tác giả đã xác định ai là bạn là thù, từ đó đi tới định nghĩa chính trị . Giáo Sư Nguyễn Ngọc Huy định nghĩa chính trị là “Đem cái chính để trị cái tà” Còn Đỗ Thông Minh xác định ý nghĩa của chính trị như sau: “ Chính làm cho đúng luật pháp, việc nuớc, khuôn phép, để trị là sửa trị bằng ứng xử uyển chuyển khéo léo, biến thù thành bạn...”

Theo Đỗ Thông Minh, người làm chính trị cần nắm vững một số nguyên tắc căn bản, như (1)vạn vật biến dịch, có sinh có tử, có hính có hoại, (2)nhân qủa, gieo gió gặt bão, nhân nào qủa nấy,(3) cùng tắc biến. có khi tiệm tiến, có khi dột biến, phải năm bắt cơ hội, vì trì hoãn bất thành nhưng dục tốc bất đạt và (4) cực tắc phản, mọi chuyện khi đến cùng cực sẽ đổi chiều, có khi thuận lợi có khi bất thuận lợi.

Tiếp đó tác giải khai triển các chủ thuyết Tư Bản, Cộng sản, đồng thời phân tích các thể chế chính trị như Đại Nghị, Tổng Thống chế, bán tổng thống chế, dân chủ tập trung, và dân chủ thực sự có thể gọi là dân chủ dân chủ, để từ đó, rút ra một bài học dân chủ cho Việt Nam.

Giáo sư Ngô Đức Diễm (bút danh Ngô Quốc Sĩ) là diễn giả chính trong chương trình "Đỗ Thông Minh: Hành trình 45 năm hoạt động" đã diễn ra vào buổi trưa ngày 19/10/2015 tại Thư viện Seven Trees San Jose. (hình Mỹ Lợi)
Quang cảnh hội trường trong buổi sinh hoạt "Đỗ Thông Minh: Hành trình 45 năm hoạt động". (hình Mỹ Lợi).
Tác giả cũng đã phận biệt đấu tranh bạo động và đấu tranh bất bạo động. Đấu tranh bạo động là đấu tranh bằng vũ lực, như cách mạng Nga, Trung Hoa và CS Việt Nam, còn đấu tranh bất bạo động bằng sức mạnh tinh thần và truyền thông như Ấn Độ, Nhật Bản cũng như cuộc cánh mạng Nhung tại Đông Âu, cách mạng Hoa Lài tại Trung Đông, cách mạng nâu tại Miến Điện và cách mạng dù tại Hồng Kông hôm nay..Tuy cổ võ cho đấu tranh bất bạo động nhưng Đỗ Thông Minh không loại bỏ bạo động “ Phảỉ biết tùy thời mà baọ động hay bất bạo động, nhưng căn bản là phải tôn trọng sinh mạng con người, không thể nhân danh hạnh phúc con người để di giết người bừa bãi..” Từ đó quan điểm dung hòa nhân bản đó, tác giả đã đưa ra một khuyến cáo cụ thể cho những ai có trách nhiệm thiết lập chính sách “Thượng sách là công tâm, Trung sách là công lương và hạ sách là công thành..”

Buớc qua phần hiện thực đấu tranh cách mạng, tác giả đã nhìn lại các cuộc cách mạng thế giới hầu rút ra một bài học cụ thể, từ cách mạng Hoa Kỳ 1775, Pháp 1789, Nhật 1886, Trung Hoa 1911, Nga 1917, Việt Nam 1945, Ấn Độ 1947, Cuba 1959 và phong trào dân chủ Đông Âu 1980, đặc biệt là các cuộc chiến tranh đuợc tuyên truyền cộng sản gọi là “chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ” của cộng sản Việt Nam, cũng như cuộc đấu tranh giải thể chế độ cộng sản của dân Việt hôm nay....

Tiếp đó, tác giả phân tích tương quan lực luợng giữa các quốc gia liên hệ trong cuộc đối đầu giữa dân chủ và phi dân chủ hôm nay, tiêu biểu như Hoa Kỳ, Nga, Trung Quốc, Nhật Bản và Việt Nam.về diện tích, về dân số, về vũ khí cũng như ngân sách quốc gia, ngân sách quốc phòng và hải lực. Nhìn những con số đó, người ta phải nhận thức rằng, Hoa Kỳ vẫn là siêu cuờng giàu nhất và mạnh nhất thế giới. Tuy Trung Quốc có dân số đông hơn Hoa Kỳ 4 lần, và đông hơn Việt Nam 14 lần, và quân số gấp đôi Hoa Kỳ, gấp 4 lần Việt Nam, cùng với nỗ lực hiện đại hóa vũ khí, cũng chưa chắc Trung Quốc đã dám thí mạng lấy thịt đè người, tuyên chiến với Hoa Kỳ vẫn còn ở thế thượng phong..Nhất là Trung Quốc đang phải đối diện với một cuộc cách mạng đang âm ỉ mà học giả Gordon Chang tiên đoán là Trung Quốc đang trên đà sụp đổ.

Riêng cuộc chiến đấu thần thánh của dân Việt chống lại cộng sản Việt Nam thì tác giả Đỗ Thông Minh đã trưng dẫn những chứng liệu cụ thể với những chứng nhân sống, viết lên bản cáo trạng đầy đủ về tội ác của Đảng cộng sản và tập đoàn lãnh đạo cộng sản Việt Nam, từ Hồ Chí Minh đến Lê Duẫn Nguyễn Văn Linh, Đỗ Muời, lê Khả Phiêu và Nông Đức Mạnh, Nguyễn Phú Trọng..

Tội ác cộng sản Việt Nam chồng chất như núi, trải rộng như biển đã đuợc thể hiện rõ rệt qua lá cờ máu kết tinh nỗi đau và nỗi chết, cùng với bản quốc ca “thề phanh thây uống máu quân thù”, mà chính yếu là máu dân tộc Việt Nam! Theo Đỗ Thông Minh, cũng như Bác Sĩ Fred Schwarz, tội ác cộng sản Việt Nam phát xuất tử bản chất cố hữu của người cộng sản, là Dối Trá và Bạo Lực.

Dối trá như Hồ Chí Minh đã có đến 179 tên 174 bút hiệu, nói là độc thân mà có đến hàng tá vợ đủ Tàu, Tây, Nga, và Việt Nam thì khỏi nói. Nhất là công sản gọi là Hồ Chí Minh nhà ái quốc, là “cha già dân tộc” mà thực ra “Bác” chỉ là tên cộng sản quốc tế, dùng chiêu bài giải phóng và độc lập thống nhất để áp đặt chế độ công sản phi nhân phản tiến hóa lên đầu dân Việt.

Dối trá như Trần Huy Liệu đã ngụy tạo ra anh hùng giả tưởng Lê Văn Tám, tẩm xăng lên người phá kho đạn Thị Nghè, hay như Tố Hữu đã nhồi nhét vào miệng Nguyễn Văn Trỗi 3 lần hô to “Hồ Chí Minh muôn năm” khi bị xử bắn tại khám Chí Hòa..

Còn ai dối trá hơn Nguyễn Tấn Dũng, dõng dạc tuyên bố “Tôi kiên quyết và quyết liệt chống tham nhũng. nếu tôi không chống đuợc tham nhũng thì tôi xin từ chức ngay.” Sự thực, chính Nguyễn Tấn Dũng là trùm tham nhũng, không những không từ chức, mà còn thêm quyền thêm lợi, vì không ai dám đụng tới “đồng chí X” làm cho tham nhũng càng ngày càng lan tràn..

Nhận xét về bản chất dối trá, Nguyễn Minh Cần viết “Từ khi ra đời cho đến nay, 85 năm ròng rã, Đảng cộng sản Việt Nam đã tỏ ra là một đảng vô cùng gian dối, thường xuyên dối trá lừa gạt, chẳng những đối với địch, mà cả đối với dân, cả đối với đảng viên của đảng.”

Tuớng Trần Độ còn quyết liệt hơn “Chế độ này bắt mọi người phải đóng trò..Họ đã hình thánh một xã hội dối lừa: Lãnh đạo dối lừa. Đảng dối lừa. Cán bộ dối lừa.. làm ăn giả dối, giáo dục gỉa dối, tung hô lửa dối..Chế độ tàn ác hơn Hitler và Tần Thủy Hoáng cộng lại..”

Dân Việt có câu “nói láo như Vẹm” qủa không sai, đúng như Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đã có một câu nói để đời “Đừng nghe những gì công sản nói, hãy nhìn những gì công sản làm..”

Còn Bạo Lực thì có thể nói, cộng sản Việt Nam độc ác nhất, sắt máu nhất và bất nhân nhất.

Còn ai độc ác hơn Hồ Chí Minh, sau khi thỏa mãn nhục dục với Nông Thị Xuân, đã trao bà ta cho Trần Quốc Hoàn xài xái rồi dùng búa đập vào đầu để thủ tiêu và phi tang như lời chứng của Vũ Thư Hiên trong tác phẩm Đêm Giữa Ban Ngày.

Còn gì độc ác hơn cuộc Cải Cách Ruộng Đất 53-56 tại miền Bắc Việt Nam, cuớp đi sinh mạng của gần nửa triệu dân lành, kể cả những người đã từng là ân nhân của chế độ như bà tỷ phú Nguyễn Thị Năm, trong cái gọi là cuộc cách mạng “long trời lở đất”, đúng như lời hô hào của tên bồi bút Tố Hữu “giết giết nửa bàn tay không ngưng nghỉ” để thi hành lệnh của Trần Phú “trí phú địa hào, đào tận gốc, trốc tận rễ..

Còn gì độc ác hơn cái gọi là “Tổng Công Kích” trong Tết Mậu Thân, chôn sống khoảng 5000 nguời dân Huế hiền lành vô tội, mà cho đến nay, giải khăn sô cho Huế vẫn còn ngậm ngùi tức tưởi..

Và con gì độc ác hơn chính sách trả thù, với những trại tù lao động khổ sai đuợc mệnh danh là trại cải tạo, nhằm hủy diệt tinh hoa miền Nam., cũng như các vùng kinh tế mới, nhắm đuổi dân ra khỏi thành phố để cuớp nhà cửa dất đai của họ?

Và còn gì bất nhân hơn việc chích thuốc độc giết chết Đức Tổng Giám Mục Tổng Giáo Phận Huế Nguyễn Kim Điền, như lời trăn trối của ngài truớc khi nhắm mắt“Ngày nay đã có một vị Giám Mục nào chết để bảo vệ nhân quyền chưa? Ngày hôm nay, tôi đã là người được diễm phúc ấy.Thiên Chúa đã gọi tôi để chịu tù tội và chết chóc vì bảo vệ nhân quyền và công lý.”

Ngoài ra, bản chất bất nhân của cộng sản Việt nam còn tiếp tục thể hiện hôm nay với chủ trương đàn áp dân chủ và cuớp đất đai nhà cửa của dân oan. Mọi tiếng nói dân chủ đều bị bóp nghẹt trong trứng nuớc, tiêu biểu như BS Phạm Hồng Sơn chỉ phổ biến tài liệu “dân chủ là gì”, mà phải nhận bản án 12 năm tù! . Báo chí phải đi theo “lề phải” chuyên chở chỉ thị và chính sách tuyên truyền láo khoét của Đảng.Còn dân oan thì nằm la liệt ngoài phố, nơi công viên đòi lại đất đai bị cuớp, nhưng Hà Nội vẫn bịt mắt bịt tai làm ngơ, đến nỗi Đoàn Văn Vươn phải dùng súng hoa cải liều mạng tự vệ và cụ bà Lê Hiền Đức phải lấy thân già che chở dân oan truớc họng súng công an.. Xin mời lắng nghe tiếng dân oan Lộc Hà mắng chửi cán bộ “Cha tổ sư bố lũ chúng mày, ăn cơm dân, mặc áo đảng, mà đi phục vụ lũ cuớp ngày kia. Lũ phá đảng phá nhà nước kia..Chó lớn, chó bé à..Cơm chúng mày ăn vào mồm là do các bà mày đổ mồi hôi trán, dán mồ hôi l.. đóng thuế nuôi mày..Tổ sư bố nhà chúng mày..”

Để tóm luợc, Đỗ Thông Minh đã liệt kê 12 tội ác và 10 điều quốc nạn do cộng sản gây ra

Mười hai tội ác tiêu biểu như Hồ Chí Minh là tên cộng sản quốc tế, làm tay sai cho Nga Tàu, như phung phí xuơng máu dân Việt trong một cuộc chiến không cần thiết duới chiêu bài Độc Lập, như kêu gọi đánh cho Mỹ cút ngụy nhào trong khi Mỹ đã từng giúp ho Hồ viết Tuyên Ngôn Độc Lập và hỗ trợ thành lập chính phủ lâm thời. Đó là chưa nói tới tội chia cắt đất nước, dùng những tên cặn bã xã hội để thi hành chính sách cai trị bạo lực, tham nhũng bóc lột nhân dân, cũng như nhẫn tâm dâng hiến lãnh thổ và biển đảo cho ngoại bang. Ngoài ra phải kể tới tội dùng bộ máy công an côn đồ để thi hành các thủ đoạn đàn áp dân chủ và nhân quyền, cuớp đoạt tự do dân chủ, chỉ có “đảng hội” mà không có Quốc Hội, chì có “đảng chủ” chứ làm gì có dân chủ? TheoTrần Đĩnh, chính cái gọi là đảng tính đó là nguyên nhân của mọi tai họa “Đất nước bị mắc phải một giống vi trùng có tên là “tính đảng” Nó kháng lại mọi yêu cầu tử tế của con nguời..”

Còn mười điều quốc nạn thì phải kể là đánh mất quốc tính, xa rời văn hóa dân tộc, làm cho quốc chính đảo điên vì nhóm nguời cai trị ngu xuẫn và vô đạo, bóp méo quốc sử bằng xuyên tạc và ngụy tạo. Ngoài ra, cộng sản Việt Nam còn làm nhục quốc thể với tệ nạn buôn người, lao nô và dục nô, làm suy vong quốc khí đưa tới tình trạng buông xuôi vô cảm và khiếp nhược. Nói chung, quốc dân phải lầm than, quốc thổ bị bán đứng, quốc chủ bị chà đạp, quốc trí bị băng hoại và quốc gia bị tụt hậu..

Theo Đỗ Thông Minh, công sản Việt Nam đang sở hữu 3 vũ khí để nắm quyền. Đó là Đói, Dốt và Sợ.

Làm cho dân đói để quản lý cái bụng, thắp bóp hay nới lỏng để dễ sai khiến, nói là ban phát ân huệ của đảng, để dân lo kiếm ăn, sợ mất chén cơm, không dám tranh đấu. Nghèo hóa hèn là thế!

Làm cho dân dốt bằng tuyên truyên bưng bít sự thật về thế giới văn minh, bóp méo lịch sử với nền giáo dục sai lầm, tiếp tục lừa dối bằng chính sách ngu dân, đầu độc và dễ bị thuần hóa, điều kiện hóa

Làm cho dân sợ bằng dùng súng đạn dao găm mã tấu đe dọa, trấn áp và tù tội, gây chết chóc để bóp chết tiếng nói dân chủ, bịt miệng tiếng nói công lý, đến nỗi nhà thơ Bùi Minh Quốc phải kêu lên

Ôi nhân dân nhẫn nhục đến bao giờ?
Xiềng xích nào trong đầu người trói buộc?
Nỗi nhẫn nhục nuôi béo bầy bạch tuộc
Trăm vòi đang hút kiệt nước non này.

Bàn về Cuộc chiến đấu chống lại những tội ác tày trời đó, thì truớc hết, phải ghi công các nỗ lực chiến đấu bảo vệ tự do dân chủ của quân dân miền Nam từ năm 54-75, đến những hoạt động mở đuờng về sau năm 1975 của Lê Quốc Túy, Trần Văn Bá, Võ Đại Tôn, Hoàng Cơ Minh và Ngô Chí Dũng..(!!!) Đặc biệt là các cuộc biểu tình của giới trẻ đòi dân chủ, chống ngoại xâm, như Phương Uyên, Huỳnh Thục Vy, Trịnh Kim Tiến, Việt Khang, Trần Vũ Anh Bình..của dân oan đòi đất đai tại Văn Giang, Dương Nội, của giáo dân Thái Hà Tam Tòa, Đồng Chiêm, Cồn Dầu, Con Cuông, Mỹ Yên đòi tự do tôn giáo, cũng như cuộc vận động dân chủ của người Việt hải ngoại khắp năm châu, nhằm giải thể chế độ cộng sản, triệt hạ lá cờ máu và tôn vinh lá cờ vàng phất phới trên nền trời tự do..

Tại quê nhà, những tiếng nói dân chủ cũng đang nhen nhúm với những nhà trí thức như Nguyễn Huệ Chi, Hà Sĩ Phu, Nguyễn Quang A, Trần Mạnh Hảo, Nguyễn Đan Quế, cũng như Nguyễn Văn Đài, Lê Quốc Quân, Lê Thi Công Nhân, Võ Thị Hảo cùng với những nhà lãnh đạo tôn giáo như LM Nguyễn Văn Lý, Mục Sư Nguyễn Hồng Quang, Hoà Thượng Thích Quảng Độ.. Đặc biệt, lời thách đố của nhà dân chủ Truơng Văn Suơng là những phát súng tuyệt vời chỉa thẳng vào tim bọn cộng sản sắt máu: “Đả đảo cộng sản. Đả đảo chế độ độc tài.Trương Văn Suơng này suốt đời đấu tranh cho lý tưởng dân chủ tự do, cho chính nghĩa quốc gia. Các cán bộ có giỏi thì hãy bắn thẳng vào ngực Truơng Văn Suơng đây..”

Ngoài ra, Đỗ Thông Minh cũng đã nhắc tới những tiếng nói đấu tranh ngay trong lòng chế độ của những người cộng sản, như Nguyễn Văn An, nguyên Chủ Tịch Quốc Hội CS đã vạch trần những tệ nạn thối tha của đảng “ không dẹp cái nạn tham nhũng hối lộ, không dẹp các loại chạy chức chạy quyền, không dẹp các tệ nạn xã hội khác thì lòng tin của nhân dân sẽ mất hết, mất hết..” Nhất là của Phó Thủ Tuớng Trần Phuơng, tố cáo bản chất bịp bợm của Hà Nội khi nói thẳng với Lê Duẫn“Thật ra mà nói, chúng ta nói và chúng ta biết là chúng ta bịp người khác. Đến bây giờ, tôi cũng không biết cái Xã Hội Chủ Nghĩa mà chúng ta sẽ đi là cái Xã Hội Chủ Nghĩa gì đây? Ông bịp thiên hạ với cái Xã Hội Chủ Nghĩa của ông. Tôi nói thật là chúng ta tự lừa dối chúng ta..”

Hoàng Minh Chính khi còn sống cũng tin tưởng mãnh liệt rằng, chế độ cộng sản phải ra đi, nhường chỗ cho chế độ dân chủ tự do “Tôi hoàn toàn tin tưỏng rằng, Tổ Quốc nhất định sẽ đuợc tự do, dân chủ. Điều đó là không thể trì hoãn đuợc. Tự do dân chủ cho toàn dân, toàn thắng muôn năm”

Tại hải ngoại, ngọn lửa đấu tranh cho tự do dân chủ cũng bừng lên khắp nơi từ Hoa Kỳ, Úc Châu, Pháp Quốc cũng như Gia Nã Đại, với những cuộc biểu tình, những đêm thắp nến cầu nguyện hiệp thông, cũng những nỗ lực vận động chính trị và các chiến dịch giúp đỡ các nhà đấu tranh trong nước..

Bản chất CS là thế! Tội ác CS là thế! Vấn đề còn lại là làm sao đẩy lui cộng sản vào bóng tối? Làm sao hoàn tất con đuờng dân chủ đã khai mở để đưa dất nuớc và dân tộc Việt Nam thoát cảnh đọa đầy trong ngục tối oan khiên. Nói khác, đâu là giải pháp cho Việt Nam?

Con đường dân chủ chính lả giải pháp đó, đã đuợc Đỗ Thông Minh đã phác với những nét khá thực tế trong đoản kỳ cũng như truờng kỳ.

Trong đoản kỳ, cần vận động dư luận trong nuớc và ngoài nước và đưa vấn đề tranh chấp biển Đông ra tòa án quốc tế.

Trong trường kỳ, cần tạo sự đoàn kết quốc gia, thực hiện con đuờng canh tân xứ sở, và liên kết với các nuớc yêu chuộng tự do để sát cánh tiến lên.

Công cuộc vận động ngắn hạn cũng như dài hạn nói trên cần đuợc xây trên những căn bản vững chắc, truớc hết là đề cao lý tưởng tự do dân chủ và giáo dục quần chúng về lý tưởng cao đẹp này. Tiếp đến, phái thay đổi tư duy, giới trí thức cần đưa ra những cần nghiên cứu trào lưu tư tưởng mới và thuyết phục quần chúng nghe theo.Thêm vào đó, cần xây dựng lực luợng đấu tranh có chỉ đạo sáng suốt, kết nối thế hệ, kết hợp mọi tầng lớp dân chúng trong một mẫu số chung là lý tưởng dân chủ. Ngoài ra, cần có sự kết hợp trong ngoài để khai dụng địa bàn quốc nội với hậu cần hải ngoại, tạo thế liên kết nhịp nhàng tiến về tự do dân chủ.

N ói chung, con đường dân chủ không những được mở ra tại quê nhà mà còn trải rộng khắp năm châu, nhắm tôn vinh lá cờ vàng, bảo vệ chính nghĩa quốc gia, và chặt đứt cánh tay nối dài của Hà Nội qua Nghị Quyết #36, chủ truơng xâm nhập cộng đồng, móc túi người Việt tị nạn, xâm thực truyền thông, cũng như giao lưu văn hóa qua bọn văn công và Duyên Dáng Việt Nam..

Tóm lại, con đuờng dân chủ Việt Nam không phải là con đuờng trải thảm êm ái, mà là con đường gập ghềnh qua nhiều thăng trầm, với nhiều máu đổ xuơng rơi, nhưng luôn luôn hào hùng bất khuất. Việt nam vẫn mải mãi vươn lên như cánh chim Việt Điểu, như cánh tay Phủ Đỗng. Con đuờng dân chủ đó đã đuợc Đỗ Thông Minh vẽ lại, và xin được phép quảng diễn như sau

-Mục đích của công cuộc đấu tranh dân chủ là dành lại Tổ Quốc Việt Nam cho người Việt Nam, do người Việt Nam cai trị theo ý Trời, đúng như tuyên ngôn độc lập đuợc viết từ Lý Thường Kiệt:

Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư

-Chủ trương đuờng lối của cuộc đấu tranh dân chủ là diệt thù và an dân , thù trong là nội thù và thù ngoài là ngọai tặc, để phế bỏ những thế lực cản đuờng dân chủ, đúng như Nguyễn Trãi phác họa trong Bình Ngô Đại Cáo:

Việc nhân nghĩa cốt ở yên dân
Quân điếu phạt truớc lo khử bạo..

-Triết lý chủ đạo cho cuộc tranh đấu dân chủ là nhân trị và đức trị, thay vì bạo trị, đề cao những giá trị nhân bản và tình nguời, đúng theo chỉ giáo của Nguyễn Trãi

Đem đại nghĩa để thắng hung tàn
Lấy chí nhân để thay cuờng bạo

- Chính sách quốc gia của công cuộc vận động dân chủ gồm 3 vế, dân trí, dân khí và dân sinh đã đuợc nhà cách mạng Phan Chu Trinh chi tiết hóa như thể chiếc kiềng 3 chân “khai dân trí, chấn dân khí, hậu dân sinh”.

*Khai dân trí để chấm dứt một thời ngu muội với chính sách ngu dân của cộng sản Việt Nam, thoát khỏi tư tuởng độc hại Mác- Lê và Hồ Chí Minh, loại bỏ bọn lãnh đạo vô học dốt nát, đưa dân Việt sóng bước với thế giới văn minh.

*Chấn dân khí để giã từ một thời khiếp nhược, giả câm giả điếc truớc bất công và bất nhân, an thân ngậm miệng ăn tiền và nhẫn tâm làm tay sai cho ngoại bang.

*Hậu dân sinh để lắng nghe tiếng kêu cứu của dân oan, giáo oan, trí thức oan, tuổi trẻ oan, nói chung là Việt oan.. để nâng cao đời sống, lành mạnh hóa xã hội, đưa dân tộc tới tự do dân chủ với cuộc sống ấm no hạnh phúc.

Đó là con đuờng dân chủ
Đó là con đường Việt Nam

Dù tuổi đã cao, tôi vẫn tin chắc rằng, tôi sẽ đuợc gặp anh Đỗ Thông Minh và qúy vị tại điểm tới của con đường dân chủ Việt Nam..

Kính chào toàn thể qúy vị

Ngô Quốc Sĩ