Đào Nương Hoàng Dược Thảo không phỉ báng mạ lỵ?
Gần đây, trong lá thư gửi cộng đồng hải ngoại, bà Đào Nương Hoàng Dược Thảo (HDT) đã tâm sự “…Tôi là một nhà báo có 30 năm kinh nghiệm đấu tranh với Cộng sản bằng ngòi bút của mình. Tôi đủ tự tin để minh định rằng tôi không bao giờ mạ lỵ cá nhân hay bất cứ đoàn thể nào khi xử dụng ngòi bút của mình”.
Qua lời tâm sự trên đây, kẻ bàng quan hiểu được tại sao đã có một số người lên tiếng tích cực ủng hộ báo Sàigòn Nhỏ sau khi bà Đào Nương HDT bị tòa tuyên phạt phải bồi thường cho nhật báo Người Việt 4 triệu rưỡi vì tội phỉ báng, mạ lỵ. Hẳn số người ủng hộ này sẽ còn tăng thêm nếu người ta nhớ lại những lời lẽ chắc nịch như đinh đóng cột khi bà Đào Nương HDT nêu lên quan điểm của SGN : “Nói ngay, nói thật, nói thẳng không sợ đụng chạm, không sợ mích lòng, không có bạn, không có thù, chỉ có sự thật và công lỷ” (Báo Nhỏ, Báo To – SGN #353 ngày 22-11-1996)
Cách đây gần 6 năm, bà Đào Nương HDT trong bài viết “Những Điều Tối Kỵ” cũng đã đưa ra ba điều tối kỵ mà một nhà báo như bà không bao giờ chấp nhận .
Đó là : không đụng đến đàn bà, nhất là đàn bà Việt Nam, không đề cập tới các cựu cộng tác viên, và không đề cập tới sự bất hạnh của người.
Một trong ba điều mà nhà báo Đào Nương HDT tối kỵ tránh né là “Không đề cập tới các cựu cộng tác viên” . Nghe qua thì đạo đức nhân nghĩa nhưng sao lại hành xử với ông Nguyễn Bá Sanh và bà Mai Trang , đại diện cho SGN vùng Oakland , một cách tồi tệ khi chính bà Đào Nương HDT đã lăng mạ phỉ báng vu khống họ trên SGN # 322 ngày 18-2-2000 nơi trang 03 để đến nỗi hai năm sau đã bị Toà án ra lệnh viết những giòng chữ xin lỗi cũng ở trang 03 SGN số 658 ngày 27-9-2002 ?
Lợi dụng truyền thông trong một đất nước tự do để phỉ báng mạ lỵ người khác là điều mà một vài cơ quan truyền thông thường mắc phải. Vụ kiện giữa ông Nguyễn Bá Sanh và bà Mai Trang với tờ SGN phải mất hai năm mới kết thúc, tốn bao nhiêu thời giờ tiền bạc thuê mướn luật sư để rồi được vài giòng chữ nhỏ “xin lỗi” nằm khiêm nhượng trên một trang báo rộng lớn đánh số thứ tự 03 mà người đọc hầu như đã bị quên lãng theo thời gian. Trong khi đó những giòng chữ mạ lỵ phỉ báng đăng cách đó hai năm còn nóng hổi đập vào mắt, đọc giả làm sao nhận thức được đây là lời lẽ của kẻ vu khống ? Tuy nhiên dù biết “vô phước mới đáo tụng đình” người ta vẫn phải nhờ luật pháp để lấy lại danh dự cũng như dằn mặt những người làm truyền thông bất chính.
Ngoài chuyện xuyên tạc, mạ lỵ, bà Đào Nương HDT cũng đã bị nha sĩ Nguyễn Ngọc Thanh (phu nhân ông Bùi Bỉnh Bân Chủ tịch CĐNVNC) đưa ra toà về tội “quỵt nợ”. Thua kiện, bà Đào Nương HDT cay cú đã mượn tờ SGN bêu xấu ông bà Bùi Bỉnh Bân (Chủ Tịch …Viagra – SGN #431 ngày 22-5-98). Phỉ báng mạ lỵ người khác, phản bội lời hứa với ân nhân, dùng tờ báo đánh phá những người đang xả thân cho đại cuộc…như thế bà Đào Nương HDT có xứng đáng cho cộng đồng tin tưởng hay không?
Vụ kiện giữa 2 tờ báo Người Việt (NV) và Saigon Nhỏ (SGN) đã gây ra nhiều tranh cãi. Trong quá khứ báo NV có những bài viết thoá mạ Việt Nam Cộng Hoà, cộng đồng biểu tình chống đối, điều này rõ ràng ai cũng biết. Riêng SGN thì có nhiều ý kiến trái ngược, đây là xứ tự do, nên binh chống là chuyện thường tình. Tuy nhiên binh chống thế nào để được chấp nhận không phải là chuyện đơn giản, nhất là với những ai chối bỏ sự thật. Chẳng hạn, đánh phá nhà thơ Nguyễn Chí Thiện lại được biện hộ vì chi phí tờ báo quá cao nên phải gây scandal để bán báo(?) thì đây là việc làm của những kẻ buôn thần bán thánh, lợi dụng thời cơ làm giàu dù phải đâm sau lưng chiến sĩ chứ không phải là hành động của người Quốc Gia chống cộng chân chính . Người ở xa không theo dõi có thể lầm, nhưng những ai sống tại Cali có cơ hội đọc SGN hằng tuần liệu có dễ dàng đồng ý cho rằng SGN là ” tờ báo đã đồng hành sát cánh với chúng ta trong công cuộc chống cộng và chống Việt gian từ 30 năm nay” như lời một Hậu Duệ VNCH đã nhắc lại trên một làn sóng phát thanh vào ngày 10-1-1915 hay không?
Central Valley tháng Ba năm 2015
Nhàn SF