Tôi của ngày hôm nay
Đây là trích lời chia sẻ của 1 cô gái xuống đường hôm 15.5 post trên fb Trang Nhung Nguyen- TP HCM. Tôi muốn bạn đọc và đừng bỏ sót câu nào nhé.
VÙNG LÊN HAY CÚI XUỐNG?
Trên đời này có một loại cam kết là: tôi hứa sẽ xoá tất cả ảnh có liên quan đến đám đông tụ tập biểu tình tại bất cứ đâu trong bất kì hoàn cảnh nào. Điều này do tôi hoàn toàn tự nguyện, không hề chịu bất cứ sự ép buộc nào. Tôi cam đoan sẽ chịu mọi trách nhiệm pháp lý nếu hình ảnh do tôi chụp được phát tán trên phương tiện thông tin đại chúng. (Kí tên...)
Tôi buộc phải làm tất cả những gì chính quyền địa phương yêu cầu, dù nó trái với sự thật, trái lương tâm và bất đồng trong suy nghĩ.
Nghĩ mình thân thấp cổ bé họng, "thứ dân" sẽ được sống cuộc sống của thứ dân, nhưng nếu tôi chống lại, "điêu dân" sẽ phải trả giá nặng nề cùng dòng họ!
Tôi không biết mình cúi đầu trước họ thì tôi có nhu nhược, yếu hèn quá không? Khi mà những người cứng rắn chống lại họ phải trả cái giá quá đắt cho bản thân và gia đình.
Hết trích.
Bạn có nhận ra tại sao nhân quyền VN lại là một con số âm? Những lời chia sẻ trên chạm đến tận tim tôi. Bởi vì tôi cũng đã phải vào đồn CA trong tình trạng giằng xé, bị chất vấn, bị tịch thu điện thoại , kiểm soát điện thoại , quay chụp lại tất cả từng cái tin nhắn. ...Ngay lúc đó tôi đã hiểu mình bị xâm phạm quyền bảo mật về thư tín, riêng tư....nhưng liệu tôi làm được gì với gần chục CA, AN xung quanh chỉ để " chăm sóc" một mình tôi.
Trong khoảnh khắc, tôi ngấm hơn ai hết cái cảm giác "mạnh được yếu thua" , lấy thịt đè người là như thế nào. Cũng ngay trong khoảnh khắc đó tôi đã lựa chọn ngay trong đồn CA- một mình đối mặt với cường quyền :' TÔI SẼ VÙNG LÊN CHỨ NHẤT ĐỊNH KHÔNG CHỊU CÚI XUỐNG!"
Tôi bình tĩnh như chưa bao giờ bình tĩnh đến thế. Tôi mong muốn trong lúc tôi còn sống , sẽ được nhìn thấy sự tàn lụi của Đảng Độc Tài, nhìn thấy tự do thật sự về trên mảnh đất hình chữ S này. VN phải được Toàn vẹn lãnh thổ ,phải có Phúc lợi xã hội cho người nghèo, mọi người dân không bị cướp đất cướp nhà.... phải thoát khỏi tình trạng BẤT AN !
Tôi của ngày hôm nay đã không còn là tôi của ngày hôm qua nữa! Chỉ có Tổ Quốc và nhân dân là vĩnh viễn, triều đại hay chế độ chỉ là nhất thời. "Sông có thể cạn núi có thể mòn nhưng chân lý đó không bao giờ thay đổi."
Tôi chỉ có thể dạy con cái tôi rằng Yêu nước là Tổ Quốc - Trách nhiệm-.Danh dự chứ không thể nào là Cường quyền- Bạo lực - Tiền bạc được!
Tôi có thể bị đàn áp, bắt bớ, tôi có thể bị đánh đập, thậm chí bị đe dọa tính mạng nhưng tôi không thể dạy con cái mình khác đi được! Tôi chọn lựa vùng lên !
Khanh Nguyen
HN 18.5.2016
VÙNG LÊN HAY CÚI XUỐNG?
Trên đời này có một loại cam kết là: tôi hứa sẽ xoá tất cả ảnh có liên quan đến đám đông tụ tập biểu tình tại bất cứ đâu trong bất kì hoàn cảnh nào. Điều này do tôi hoàn toàn tự nguyện, không hề chịu bất cứ sự ép buộc nào. Tôi cam đoan sẽ chịu mọi trách nhiệm pháp lý nếu hình ảnh do tôi chụp được phát tán trên phương tiện thông tin đại chúng. (Kí tên...)
Tôi buộc phải làm tất cả những gì chính quyền địa phương yêu cầu, dù nó trái với sự thật, trái lương tâm và bất đồng trong suy nghĩ.
Nghĩ mình thân thấp cổ bé họng, "thứ dân" sẽ được sống cuộc sống của thứ dân, nhưng nếu tôi chống lại, "điêu dân" sẽ phải trả giá nặng nề cùng dòng họ!
Tôi không biết mình cúi đầu trước họ thì tôi có nhu nhược, yếu hèn quá không? Khi mà những người cứng rắn chống lại họ phải trả cái giá quá đắt cho bản thân và gia đình.
Hết trích.
Bạn có nhận ra tại sao nhân quyền VN lại là một con số âm? Những lời chia sẻ trên chạm đến tận tim tôi. Bởi vì tôi cũng đã phải vào đồn CA trong tình trạng giằng xé, bị chất vấn, bị tịch thu điện thoại , kiểm soát điện thoại , quay chụp lại tất cả từng cái tin nhắn. ...Ngay lúc đó tôi đã hiểu mình bị xâm phạm quyền bảo mật về thư tín, riêng tư....nhưng liệu tôi làm được gì với gần chục CA, AN xung quanh chỉ để " chăm sóc" một mình tôi.
Trong khoảnh khắc, tôi ngấm hơn ai hết cái cảm giác "mạnh được yếu thua" , lấy thịt đè người là như thế nào. Cũng ngay trong khoảnh khắc đó tôi đã lựa chọn ngay trong đồn CA- một mình đối mặt với cường quyền :' TÔI SẼ VÙNG LÊN CHỨ NHẤT ĐỊNH KHÔNG CHỊU CÚI XUỐNG!"
Tôi bình tĩnh như chưa bao giờ bình tĩnh đến thế. Tôi mong muốn trong lúc tôi còn sống , sẽ được nhìn thấy sự tàn lụi của Đảng Độc Tài, nhìn thấy tự do thật sự về trên mảnh đất hình chữ S này. VN phải được Toàn vẹn lãnh thổ ,phải có Phúc lợi xã hội cho người nghèo, mọi người dân không bị cướp đất cướp nhà.... phải thoát khỏi tình trạng BẤT AN !
Tôi của ngày hôm nay đã không còn là tôi của ngày hôm qua nữa! Chỉ có Tổ Quốc và nhân dân là vĩnh viễn, triều đại hay chế độ chỉ là nhất thời. "Sông có thể cạn núi có thể mòn nhưng chân lý đó không bao giờ thay đổi."
Tôi chỉ có thể dạy con cái tôi rằng Yêu nước là Tổ Quốc - Trách nhiệm-.Danh dự chứ không thể nào là Cường quyền- Bạo lực - Tiền bạc được!
Tôi có thể bị đàn áp, bắt bớ, tôi có thể bị đánh đập, thậm chí bị đe dọa tính mạng nhưng tôi không thể dạy con cái mình khác đi được! Tôi chọn lựa vùng lên !
Khanh Nguyen
HN 18.5.2016